Những lá đơn xin nghỉ phép độc nhất vô nhị khiến sếp phải cười té ghế
Em đã bị đánh bại bởi sự hoa mắt, chóng mặt. Em uống một cốc nước ấm, ngồi thiền 20 phút mới có thể đủ sức viết lá đơn này cho anh. Hy vọng, anh phê chuẩn cho em có được một đến hai ngày rảnh rỗi để tìm cách giúp đỡ tinh cầu Bạch.
Một lá đơn xin phép tạm nghỉ việc một hai hôm không quá quan trọng như đơn xin việc (dĩ nhiên rồi), nhưng cũng không nên đơn giản, nhạt nhòa. Một lá đơn xin phép hài hước, ấn tượng sẽ giúp bạn có thêm cảm tình từ các sếp. Đừng nên sáo rỗng hay áp dụng công thức cho một tờ đơn, đôi khi tâm sự một chút về bản thân lại thu hút được các sếp hơn.
Minh Quân (26 tuổi) là một chàng trai rụt rè nhút nhát, thường rất ít khi phát biểu trong các buổi tụ hội hoặc họp hành của văn phòng. Thậm chí, có đồng nghiệp nhận xét Quân giống như một cái bóng văn phòng, bởi anh ta đến không tiếng động, đi không ai biết.
Nhưng mọi việc đã “không còn như xưa” kể từ sau hôm Quân xin nghỉ ốm. Tất cả đồng nghiệp trong văn phòng “bật ngửa” khi đọc lá đơn xin nghỉ phép của anh chàng. Lá đơn đó khá hài hước, được sếp chuyển cho toàn bộ “gia đình” đọc để hiểu hơn về một đồng nghiệp làm việc cùng 3 năm mà chẳng ai ấn tượng.
Lá đơn có nội dung như sau:
Hà Nội, ngày…
Kính gửi Giám đốc bộ phận Kế hoạch kiêm Superman của toàn phòng ban.
Em là Lê Minh Quân, 26 tuổi, bộ phận Kế hoạch, một nhân viên cần mẫn của công ty.
23g30 phút đêm qua, sau khi cố gắng hoàn thành báo cáo tuần tới, do quá mệt, quá buồn ngủ và đêm quá yên tĩnh nên em có gục xuống bàn tự nhủ nghỉ một chút thôi.
Em không ngờ trong khi mình thực hiện “giấc ngủ yên bình” đó thì “chiến tranh giữa các vì sao” đã xảy ra. Tinh cầu Bạch bị một đám quái vật màu xanh và xám mang tên Cảm Cúm tấn công. Mặc dù các chiến binh trắng đã ra sức chống đỡ nhưng số lượng tử thương nhiều không kể hết. Kết quả, bọn chúng đã cắm lá cờ lên mảnh máu thịt chúng chiếm được sau đó tha hồ tác quái trên đó.
Tỉnh dậy vào lúc 3 giờ sáng, em biết mình đã bị virus xâm nhập bởi hệ thống báo động đột nhiên hắt xì một cái. Em vội vã đi tìm tủ thuốc ở nhà nhằm bổ sung cứu viện khẩn cấp giúp đỡ số chiến binh trắng bị bắt làm tù binh có cơ hội vùng lên. Nhưng kế hoạch thất bại bởi suốt từ buổi chiều đến đêm khuya hôm qua, em không hề nạp thêm năng lượng khiến tinh cầu bao tử tức giận, không chịu phái binh tiếp viện. Tệ hơn là tinh cầu này còn quay ngược biểu tình khiến em vật vã suốt mấy giờ liền mới đi được vào giấc ngủ.
Sáng nay tỉnh lại, em biết số bạch cầu còn sót lại có thể đã bị xử tử hoặc giam cầm đâu đó. Không còn dấu hiệu sự sống của chúng, còn số quái vật kia thì không ngừng hành hạ những phu cửu vạn chăm chỉ trong người em. Sau vài lần cố gượng dậy bởi quyết tâm làm một nhân viên 3 năm không đi muộn, không xin nghỉ nhưng vô ích. Em đã bị đánh bại bởi sự hoa mắt, chóng mặt. Em uống một cốc nước ấm, ngồi thiền 20 phút mới có thể đủ sức viết lá đơn này cho anh. Hy vọng, anh phê chuẩn cho em có được một đến hai ngày rảnh rỗi để tìm cách giúp đỡ tinh cầu Bạch.
Em và tinh cầu Bạch cùng hàng triệu tỷ phu cửu vạn tinh cầu Hồng xin chân thành cảm ơn anh! Chúc anh không bao giờ bị đám quái vật đó hỏi thăm.
Kính thư: Minh Quân
Thay vào việc trình bày việc mình bị ốm, muốn xin nghỉ hai ngày. Minh Quân đã gây ấn tượng với sếp và các đồng nghiệp bằng cách kể lại câu chuyện này một cách hài hước. Và tất nhiên, không một sếp nào có thể cau mày nhăn mặt khi phê duyệt lá đơn này.
Là một kẻ thường xuyên xin nghỉ phép vì những việc… cực kỳ quan trọng, Anh Thư (27 tuổi, nhân viên tư vấn thiết kế nội thất) đã khôn khéo dùng những lá đơn mùi mẫn, hài hước, “chí tình chí lý” để xin phép vị sếp nữ khó tính của mình.
Một trong những lá đơn đó như sau:
Kính gửi chị – người phụ nữ mạnh mẽ đáng ngưỡng mộ
Em viết đơn này không phải để khen, ca ngợi hay nịnh bợ gì chị. Chỉ bởi em thực sự khâm phục và ngưỡng mộ chị. Chị là một người phụ nữ phi thường. Chị bận rộn với một đống công việc vậy mà vẫn luôn quan sát được nhất cử nhất động của nhân viên để kịp thời động viên hay phê bình kịp thời. Nhưng quan trọng hơn là chị vẫn giành được thời gian cho gia đình và con cái.
Tại sao chị làm được điều đó trong khi em, một cô gái xinh đẹp, trẻ trung, lãng mạn lại không thể giữ được trái tim của một người đàn ông?
Em yêu anh ta, thầm hy vọng anh ta có thể trở thành người cùng đi hết đoạn đường đời. Em đã cố gắng chiều chuộng theo những sở thích đôi khi là quá sức đối với em của anh ta. Chẳng hạn em phải thức đêm để xem bóng đá trong khi em rất ghét đôi mắt thâm quầng, em phải ăn món cay xè nước mắt trong khi rất sợ mụn và bỏng lưỡi… nhưng em vẫn bị anh ta bỏ rơi bởi lý do hết sức tầm thường. “Anh nhận thấy mình không hợp nhau, anh thích mẫu người phụ nữ mạnh mẽ”.
Vì điều này em đã khóc suốt đêm qua. Em biết mình không thể để việc riêng, chuyện tình liên lụy đến việc công, công việc. Nhưng xin chị hiểu cho một cô gái 27 tuổi đang cố gắng tìm kiếm bến đỗ đời mình như em. Xin hãy giành cho em chút thời gian để bình tĩnh lại sau cuộc tình kéo dài gần 3 năm mà kết thúc đẫm nước mắt chứ không hề có hậu này.
Chắc chị cũng hiểu, ngôi nhà không có nội thất thì không thể gọi là nhà. Phụ nữ không có tình yêu cũng không thể coi là một người bình thường được. Em hứa rằng mình sẽ trở nên mạnh mẽ hơn và khi bình tâm lại em sẽ đến trình diện chị. Em cảm ơn chị!
Đó là lá đơn xin nghỉ phép của cô nàng khi vừa thất tình. Sếp nữ dù rất khó tính nhưng cũng không nỡ từ chối một “thỉnh cầu” nho nhỏ trong lúc đau đớn như vậy của Anh Thư, đã đồng ý cho cô nàng 1 tuần bình ổn tâm lý.
Còn khi cô nàng xin nghỉ vì bị rạn xương do tai nạn giao thông thì lá đơn lại khiến vị sếp nữ cười rất to trong văn phòng.
Kính gửi Giám đốc điều hành công ty Tư vấn và thiết kế nội thất…
Đầu năm nay, khi đi lễ hội thăm thú chùa chiền, em có nổi máu tò mò ghé vào một hàng quán bên cạnh cây đa, xem một quẻ bói vui. Thầy bói phán em có hạn vào mùa thu năm nay. Nhưng sự thật là mùa thu năm nay em đã vượt qua rất bình an. Và hạn đó đã đến muộn hơn lời thầy một chút. Nó rơi trúng vào một chiều chớm đông buồn lạnh.
Chiều qua tan sở, khi đang lưu thông trên tuyến đường Cầu Giấy – Mỹ Đình, em gây va chạm với một chiếc xe con và bị ngã lăn ra đường. Mặc dù đã được người đi đường nhiệt tình giúp đỡ nhưng ngoài việc ghi lại được biển số xe thì em không thể bắt đền người ta được bởi em phạm sai lầm rẽ trái mà không bật xi nhan.
Song vì mặt dày, em vẫn đòi xin số điện thoại của chủ nhân chiếc xe tuyệt đẹp đó với hy vọng có thể nhen nhóm lên một chuyện tình kiểu Hàn Quốc. Tuy thái độ của gã đàn ông đó không thể coi là đàn ông, vì anh ta sau khi đưa tấm danh thiếp, đã lên xe phóng thẳng đi. Không một lời an ủi, động viên hay xin lỗi gì, càng không hề có biểu hiện đưa em đến bệnh viện. Nhưng em tự nhủ, lạnh lùng như vậy mới đáng để chinh phục.
Sau khi ngồi đợi bên đường gần 30 phút với cái chân đau đớn thì bạn cùng phòng đã xuất hiện, giúp đưa em đến bệnh viện gần nhất. Trải qua ba hồi bốn bận làm đủ các xét nghiệm cùng thủ tục, giấy tờ và trả lời một loạt các câu hỏi liên quan và không liên quan tới chuyên môn, chân em đã được băng bó như một cái bánh.
Trở về phòng trọ, em không thể làm gì khác ngoài việc ngồi một chỗ rên rỉ vì đau. Đến đi rửa mặt, vệ sinh em cũng phải chống gậy lề mề mất gần 15 phút cho quãng đường 4m. Do vậy, em nghĩ rằng ngày mai, ngày kia và cả ngày kìa nữa, em vẫn chưa thể đến công ty được trong tình trạng thế này.
Mong chị sẽ cho em chút thời gian dưỡng thương, em hứa sẽ nộp đầy đủ chi tiết chiến lược mà mình được giao. Ngoài ra, hy vọng sau này chị sẽ tạo điều kiện cho em được theo đuổi người đàn ông đã vô tình làm rạn xương bàn chân em trong chiều đông năm nay.
Em xin cảm ơn!
Kính thư: Anh Thư.
Không chỉ là một cách tiếp cận, lấy thiện cảm từ sếp, những lá đơn xin nghỉ phép hài hước sẽ khiến bạn không còn gặp áp lực và sự xa cách khi đến công ty trình diện vào vài ngày sau đấy.
Leave a Reply