Những lý do các cô nàng công sở đi làm như đang đi chơi

Nghĩ là lần đầu, các đồng nghiệp cô còn thông cảm, nhắc khéo thì cô bảo “Làm thì làm, không làm thì thôi, chồng em có tiền, em đi làm chỉ để cho vui, mà không vui thì nghỉ!” Và tất nhiên là chưa cần sếp cho nghỉ, thì cô đã tự nghỉ vì “không vui”.

Vì nàng là em gái sếp

Minh Phương, nhân viên hành chính của công ty S.M ở Cầu Giấy, vốn chỉ có cái bằng trung cấp kế toán nhưng ngay khi mới vào, cô đã được sắp xếp ở một vị trí mà người bình thường phải vài năm mới “leo” lên được. Ai ai trong văn phòng cũng “soi” xem cô có năng lực đặc biệt gì mà lại được trọng dụng đến thế.

Dù chẳng phải xinh đẹp “sắc nước hương trời”, cũng chẳng phải trẻ trung cá tính, nhưng nàng công sở này luôn được trưởng phòng giúp đỡ từ A đến Z. Bình thường Phương rất ít khi phải làm gì, nhưng nếu “lỡ” mà các leader trong phòng có giao việc, Phương lại thỏ thẻ với các anh trong văn phòng “hôm nay em hơi mệt, anh làm giúp em nhé!”, lúc thì bảo với chị đồng nghiệp nữ “anh em mới đi công tác về nên em phải về sớm đón anh, nên chị làm giúp em nhé”. Hàng trăm ngàn lý do “trời ơi đất hỡi” được cô đưa ra để trốn tránh công việc, và lần nào thì cuối cùng trưởng phòng cô cũng ra mặt cứu nguy.

Lên văn phòng, Phương mặc kệ cho các đồng nghiệp làm thay cả việc của mình, cô hết chat chit rồi lại xem hàng mua chung trên mạng, cả ngày không thấy Phương đụng chân đụng tay vào việc gì. Hễ cô không vừa ý với ai, là người đó “lãnh đủ”.


Chẳng thế lại có chuyện, một hôm, chị Lan – đồng nghiệp của Phương bận việc quá, không giúp được cô, chẳng biết cô nói thế nào, mà ngay hôm sau chị Lan đã nhận được vài lời nhắc khéo của sếp trên về tác phong làm việc và hỗ trợ đồng nghiệp. Cả văn phòng đều ngơ ngác.

Nhưng cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra. Số là Phương phải mang một số hợp đồng cho sếp phó tổng duyệt, cô ung dung cầm đi rồi nhanh chóng mang về cả tập đã được ký và đóng dấu đầy đủ. Chuyện sẽ chẳng có gì nếu như trong số hợp đồng đó có một hợp đồng bất lợi, làm thất thoát của công ty cả trăm triệu đồng.

Sự việc vỡ lở, hóa ra, Phương vào phòng sếp phó tổng không thấy sếp đâu, sợ phải đi đi lại lại, cô bèn bắt chước kí và lấy con dấu trên bàn đóng luôn thể… cho nhanh. Tưởng sau chuyện đó, Phương sẽ “được” ra đi, nhưng cuối cùng, cô vẫn chễm chệ ngồi nguyên vị trí cũ.

Cuối cùng mọi người cũng “ồ à” khi được sếp trưởng phòng ghé tai, cô chính là em gái của sếp phó tổng. Thế nên cả văn phòng, không ai là chưa từng làm giúp Phương việc gì, mà cũng chẳng ai muốn giao việc cho Phương, vì dù sao nàng công sở này cũng là em gái sếp. Ai cũng hiểu, một lời của nàng nặng tựa ngàn cân.

Chồng giàu thì có quyền lười

Câu chuyện “bá đạo trên từng hạt gạo” của Linh Hương, nhân viên văn phòng công ty H.C quận 1 đến giờ vẫn còn là truyền thuyết.

Chả là Hương tốt nghiệp một trường danh tiếng ở Sài Gòn, gia đình khá giả, với khuôn mặt ưa nhìn, cô nhanh chóng kết hôn với một đại gia bất động sản. Chồng Hương cũng muốn nàng ở nhà cho khỏe, nhưng Hương sợ mất mặt với bạn bè, cũng sợ bị mang tiếng ăn bám nên nũng nịu nói với chồng để mình đi làm, và nàng nộp hồ sơ vào công ty H.C.

Với bảng điểm đẹp đẽ, cùng cái mác Ngoại Thương, nàng nhanh chóng được nhận vào làm việc. Ngay ngày đầu đi làm, nàng đã khiến sếp choáng váng.

Số là nàng được sếp giao việc, cũng chẳng nặng nhọc gì, chỉ là đi lấy giấy tờ công văn trình ký, vậy mà chờ mãi không thấy Hương mang về. Sốt ruột, sếp bà gọi điện thì Hương hồn nhiên: “Chồng em rủ đi Spa, em quên chưa nói với chị, chiều về em làm chị nhé!”. Nghĩ là lần đầu, các đồng nghiệp cô còn thông cảm, nhắc khéo thì cô bảo “Làm thì làm, không làm thì thôi, chồng em có tiền, em đi làm chỉ để cho vui, mà không vui thì nghỉ!” Và tất nhiên là chưa cần sếp cho nghỉ, thì cô đã tự nghỉ vì “không vui”.

Em đẹp, em có quyền

Hương Linh là cô gái đẹp nhất phòng Sale của công ty truyền thông, quảng cáo C.V Nguyễn Chí Thanh. Linh từng là hoa khôi của 1 trường Đại học. Mới vào văn phòng, với làn da trắng, cặp chân dài miên man và đôi mắt hấp háy biết cười, chẳng cặp mắt đàn ông nào trong văn phòng này là không hướng tới cô.

Với “vị thế” hoa khôi, đến văn phòng, Linh mặc định mình là trung tâm của vũ trụ. Đến văn phòng, cô chỉ ngồi giũa móng tay, xem phim, nghe nhạc Hàn… Hết giờ làm việc thì cô tung tẩy đi chơi, spa, đi du lịch.

Lạ một cái là, dù chẳng thấy cô gọi điện cho khách hàng bao giờ, nhưng thi thoảng Hương lại có những hợp đồng lớn hàng trăm triệu khiến các sale khác “nóng mắt”. Trong khi ai cũng hùng hục lao vào làm cho đủ chỉ tiêu, thì cô cứ ung dung ngồi chơi mà hợp đồng lớn vẫn cứ về đều đều.


Mặc dù rất không hài lòng với tác phong làm việc của cô nhân viên xinh đẹp, nhưng sếp của Hương Linh cũng không thể cho cô nghỉ, bởi người mang lại nhiều lợi nhuận, doanh số lớn nhất vẫn chính là cô.

Hóa ra, trước khi vào làm sale ở C.V, Hương Linh đã từng là chuyên viên đối ngoại của một khách sạn lớn, nơi có rất nhiều những khách hàng “tiềm năng” cho công việc sau này của cô. Những hợp đồng lớn của cô cũng bắt nguồn từ đó.

Ngoài ra, Hương Linh còn là con gái của một sếp to trong thành phố. Vị nể bố cô và cũng là để “nịnh đầm”, hợp đồng cứ “từ trên trời rơi xuống tay” cô con gái rượu. Bố cô cũng thường xuyên gửi gắm cô cho các “chú” giúp đỡ, thế nên cô nghiễm nhiên trở thành nhân viên sale số 1 của công ty, vì xinh cũng là lợi thế.

Cùng Danh Mục:

Nội Dung Khác

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *